Showing posts with label Thơ tình cảm. Show all posts
Showing posts with label Thơ tình cảm. Show all posts
Những bài thơ tình buồn 4 câu hay nhất
Monday, January 14, 2013
Con trai cũng biết khóc
Sunday, July 15, 2012
Con trai không có quyền được khóc
Giọt lệ rơi sẽ nuốt ngược vào trong
Dù nước mắt ngược rơi sẽ xát muối cõi lòng
Con trai vẫn sẽ không rơi nước mắt...
Con trai không có quyền được khóc
Cho dù là nước mắt của chia ly
Con trai không khóc vì bất cứ lý do gì
Cho dù nước mắt rơi vì những điều tủi nhục...
Con trai không có quyền được khóc
Cho dù người ấy đi sẽ trống vắng tâm hồn
Việc gì phải khóc? Tình cũ chết thì chôn!
Là con trai sẽ không bao giờ khóc !
Con trai đời nào khóc! Sống cuộc đời ngang dọc
Lệ rơi ư? Chỉ là thứ nước mưa
Một thứ nước mưa có thêm chút muối
Con trai mà khóc, khóc biết mấy cho vừa..
Là con trai phải luôn luôn sắt đá
Sống ngao du và tỉnh táo lạnh lùng
Con trai chẳng biết đến chữ run
Còn gì lạnh hơn? Trái tim này là băng giá!
Con trai tự coi mình là tất cả
Chẳng lệ thuộc vào ai cũng như chẳng tin ai
Trái tim con trai đầy những vết chai
Coi nước mắt là điều gánh nặng
Con trai làm những gì con trai muốn
Nhưng có một điều lại vừa muốn vừa không
Có đôi lúc muốn khóc cho thoả lòng
Nhưng con trai thì không có quyền được khóc!
Sao con trai không có quyền được khóc?
Trẻ sinh ra cất tiếng khóc chào đời.
Dù là trai hay gái cũng thế thôi,
Mới lọt lòng là cất ngay tiếng khóc.
Sao con trai không có quyền được khóc?
Nước mắt kia vốn chẳng của mình "nàng".
Có nước mắt sao không rơi nước mắt?
Chuyện lạ đời, sao trái với tự nhiên?
Sao con trai không có quyền được khóc?
Một người cha nhìn ngắm đứa con thơ,
Ôi, bé bỏng trong đôi tay rộng mở!
Khóc lúc này là hạnh phúc, niềm vui.
Sao con trai không có quyền được khóc?
Một người con phải xa mãi mẹ yêu,
Con thương mẹ nên con rơi nước mắt.
Là tình yêu, khóc chẳng đáng giấu vào.
Sao con trai không có quyền được khóc?
Vì trái tim kia sắt đá, lạnh câm?
Không, trái tim luôn ấm dòng máu nồng
Hãy cứ khóc vì những điều đáng khóc!
Sao con trai không có quyền được khóc?
Vì trái tim kia sắt đá, lạnh câm?
Không, trái tim luôn ấm dòng máu nồng
Hãy cứ khóc vì những điều đáng khóc!
anh !!!
Sunday, July 15, 2012
xin anh đừng là mây bay
suốt đời em không với tới
xin anh đừng là con suối
bởi nguồn sẽ đổ về sông
xin anh đừng là vầng đông
cho em chói lòa đôi mắt
xin anh đừng là khoảnh khắc
để rồi tan biến hư vô
anh đừng là ngôi nhà to
để em đi qua ngần ngại
anh đừng là bờ là bãi
đổi thay dâu bể cuộc đời
anh cứ là anh thế thế thôi
ấm nồng vòng tay thân thiết
nơi em gục đầu quên hết
đắng cay khổ cực đời thường!
Bài thơ giáng sinh
Sunday, July 15, 2012
BÀI THƠ GIÁNG SINH
Tôi yêu ngày lễ Giáng Sinh
Đã đành vì nghĩa an bình thiêng liêng
Cũng còn chút kỷ niệm riêng
Của thời thơ ấu hồn nhiên thuở nào
Lễ đêm trầm, nến ngạt ngào
Du dương đàn nhạc len vào giấc mơ
Chợt choàng tỉnh giữa nhà thờ
Khi chuông dồn dập gần xa đổ hồi
Sang canh lễ đã vãn rồi
Người người lũ lượt cười vui trở về
Buâche de Noel, kẹo ê hề
Cháo gà...thêm cả xôi chè phương đông
Suốt năm tối mịt cây thông
Đêm nay cũng đỏ, tím, hồng...đèntreo
Trời sao lấm tấm trong veo
Tưởng như đưa vẳng tiếng reo thiên thần
Cánh tung trắng nõn hát mừng
Chúa sinh nghèo khó nơi hang bò lừa
Chết vì tội lỗi người ta
Mà sao Nhân Loại hận thù chưa nguôi?
Nguyễn Đúc Vinh
Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi (Puskin)
Sunday, July 15, 2012
Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi
Nhưng tìm mãi đến bây giờ chẳng thấy
Nửa của tôi ơi, em là ai vậy
Sao để tôi tìm tìm mãi tên em?
Chiều dần buông thành phố vào đêm
Ngọn cỏ hàng cây từng đôi ríu rít
Họ may mắn hơn tôi hay họ không cần biết
Nửa của mình hay nửa của ai kia?
Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi
Và có thể suốt đời không tìm thấy
Không có em tôi đành sống vậy
Không lấy nửa của ai làm nửa của riêng mình
Cái na ná tình yêu thì có trăm ngàn
Nhưng đích thực tình yêu chỉ có một
Nên đôi lúc tưởng như mình đã gặp
Nửa của mình nhưng nào của mình đâu
Không phải của mình chẳng phải nửa của nhau
Thì thượng đế ơi đừng bắt tôi lầm tưởng
Bởi tôi biết khổ đau hay sung sướng
Là đúng sai khi tìm nửa của mình
Tôi tìm em, tôi đã đi tìm
Và vẫn biết trên đời này đâu đó
Em cũng đi tìm... tìm tôi như vậy
Chỉ có điều mình chưa nhận ra nhau.
Thơ 20-11 kính tặng thầy cô
Sunday, July 15, 2012
Đây là thơ mình mượn của bạn:D ,nếu chép thì mọi người nhớ đề tên tác giả là Vũ Hồng Nhung nha
MÙA THU HỌC TRÒ
Mùa thu về từ đâu ?
Trong veo màu mắt biếc
Sân trường xưa thân thuộc
Những tiếng cười hồn nhiên.
Mùa thu về từ đâu ?
Hay từ trong màu nắng
Tóc thầy vương sợi trắng
Ngỡ nắng trời đơm hoa.
Mùa thu về từ đâu ?
Tinh khôi màu mực tím
Hoa bàng rơi ngọt lịm
Vương trên những nẻo đường.
Mùa thu về thân thương
Trong từng lời thầy giảng
Ánh mắt thầy tươi sáng
Lấp lánh nắng thu vàng.
CÔ GIÁO CỦA CON.
Kính gửi cô giáo dạy văn - người khai tâm của cuộc đời con.
Nhớ những buổi sáng trời thu man mác
Nhuộm màu thời gian, lá rơi xào xạc
Sữa đưa hương dưới làn mây bàng bạc
Cô vẫn thầm lặng đưa đò sang sông.
Lời giảng cô ấm áp men say nồng
Lửa nhiệt huyết cháy lên trong cặp mắt
Lôi cuốn con với biết bao rung động
Xa cô rồi, nỗi nhớ mới nôn nao.
Cô dạy con về nhân dân đất nước
Để mặc lành không quên người áo vá
Để mai này không thành người xa lạ
Biết yêu thương khi cơ hội vẫn còn.
Cô vẫn là người nâng cánh ước mơ
Cho chúng con những kỉ nhiệmcòn mãi
Bao yêu thương ân cần còn đọng lại
Đã nhẹ nhàng nuôi lớn một tình yêu.
Tuổi học trò cả thiên đường mở ra
Dù biển đời đưa bàn chân con bước
Vẫn in sâu bóng hình cô thân thuộc
Vẫn còn mãi nguyên vẹn một giấc mơ…
hai chiếc dép
Sunday, July 15, 2012
Hai chiếc dép kia gặp gỡ tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà không rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nha
Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao
Cùng sẻ chia sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia
Nếu ngày mai một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế sẽ trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi vẫn biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
nếu không tìm được chiếc thư hai kia
khong nho tac gia
[Thơ] Trái Tim Lạnh
Saturday, July 14, 2012
Nhớ ngày xưa con đường về ngợp gió.
Thả hồn mình theo làn mát hương bay.
Bóng chiều tà ngã nghiêng theo niềm nhớ.
Để ai về lưu luyến giấc ngủ đêm.
Mà giờ này chỉ là chút hồi ức.
Không nhớ nưã khi ai đã đổi thay.
Trái Tim Lạnh từ nay sẽ thay đổi.
Không luỵ tình mạnh mẽ rồingười ơi.
Thôi tất cả anh chôn vào ký ức.
Dù anh biết đã là một năm trôi.
....
Thả hồn mình theo làn mát hương bay.
Bóng chiều tà ngã nghiêng theo niềm nhớ.
Để ai về lưu luyến giấc ngủ đêm.
Mà giờ này chỉ là chút hồi ức.
Không nhớ nưã khi ai đã đổi thay.
Trái Tim Lạnh từ nay sẽ thay đổi.
Không luỵ tình mạnh mẽ rồingười ơi.
Thôi tất cả anh chôn vào ký ức.
Dù anh biết đã là một năm trôi.
....
Subscribe to:
Posts (Atom)