Phần kết cảm động Đorêmon
Sunday, January 6, 2013
Vì bộ truyện Đôrêmon có sự đóng góp của 2 người là đồng tác giả nên họ lấy bút danh chung là Fujiko F. Fujio. Vào năm 1987, cái liên kết đồng tác giả đã không còn nữa, một kết thúc chính thức cho tập truyện chưa bao giờ được hai người thảo luận tới. Từ khi ông Hiroshi Fujimoto chết vào năm 1996, mọi kết thúc của câu truyện chỉ là những giả thuyết của những người hâm mộ, đó là những giả thuyết sau: 1. Kết cục thứ nhất và cũng là kết cục lạc quan được đồn đại vài năm trước đây. Khi Đôrêmon không còn hoạt động nữa, Nôbita phải quyết định hoặc đổi pin cho Đôrêmon (như thế sẽ làm cho nó mất hết trí nhớ) hoặc chờ một người nào đó sửa được. Nôbita từ đó quyết tâm chăm chỉ học tập để khi ra trường có thể trở thành một giáo sư về người máy và lập trình viên trí tuệ nhân tạo và làm Đôrêmon sống lại, từ đó tìm lại được hạnh phúc. 2. Kết cục thứ hai bi quan hơn cho rằng Nôbita bị bệnh tự kỷ và tất cả những nhân vật trong truyện (kể cả Đôrêmon) chỉ là những nhân vật nó tưởng tượng ra để bớt đau khổ. Điều này đã làm rấtnhiều người hâm mộ thất vọng hoặc bực tức. 3. Kết cục thứ ba tỏ ra"kém" bi quan hơn, nhưng cũng mang nét buồn. Một hôm, Nobita ngã đập đầu xuống hòn đá, và từ lúc đó, cậu chìm vào trong cơn hôn mê và sống cuôc sống thực vật. Để có tiền cho cuộc phẫu thuật, Đôrêmon đã phải bán gần hết những bửu bối trong túi bốn-chiều của mình. Nhưng, cuộc phẫuthuật đã không thành công. Và bửu bối cuối cùng của Đôrêmon là vật có thể đưa Nôbita đến bất cứ nơi đâu, tại bất cứ thời điểm nào. Và, Nôbita đã chọn điểmđến là thiên đường. 4. Kết cục thứ tư là Đôrêmon sau khi đã giúp Nôbita nên người, trở thành người giàu có và yêu Xuka thì cậu ấy đã quay về thế giới tương lai. Nhưng cậu đã không thể ngăn nỗi nhớ về Nôbita nên đã quay về với Nôbita. Tuy nhiên đại đa số đều hy vọng rằng đây chỉ là tin đồn, để cho nhóm bạn 5 người này mãi mãi nằm trong lòng các độc giả nhỏ tuổi. Nguyên gốc tại: kejut.com/doraemon1 Nguyên gốc bản dịch của YoutaMoutechi
Labels:
Truyện hay
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment